Wikipedia là một bách khoa toàn thư
mở, ra đời cách đây tròn 15 năm (tháng 1/2001) và đã trở
thành một trong những nguồn tham khảo thông tin phổ biến trên Internet dù đôi
khi vẫn bị chỉ trích là nội dung không chính xác do đặc tính mở, dễ sửa đổi,
can thiệp... "Wikipedia" là nhãn hiệu đăng ký ở Hoa Kỳ, Liên minh
châu Âu, Nhật Bản, với biểu tượng là "quả bóng ghép chữ" dưới bản quyền
của Quỹ Hỗ trợ Wikimedia.
Wikipedia chính thức bắt đầu vào
ngày 15 tháng 1 năm 2001
do Jimmy Wales sáng lập, ban đầu chỉ có phiên bản tiếng Anh. Cho đến hôm nay đã có
hơn 30.000.000 bài viết ở tất cả phiên bản ngôn ngữ. Mỗi ngày
có hàng trăm ngàn người ghé thăm từ khắp nơi
trên thế giới và thực hiện hàng chục ngàn sửa đổi
cũng như bắt đầu bài viết mới.
Wikipedia tiếng Việt được thành lập vào tháng
10 năm 2003. Hiện nay đã có 1.144.705 bài viết bằng tiếng Việt. Đó là
một con số khiêm nhường, chưa thực sự đầy đủ.
Nhà sáng lập
Jimmy Wales, sinh năm 1966,
Wales nhận văn bằng thạc sĩ tại Đại học Alabama là nhà
sáng lập và Chủ tịch Quỹ Hỗ trợ Wikimedia, một định chế phi lợi nhuận điều hành
bách khoa toàn thư mở Wikipedia cùng các đề án wiki khác. Wales luôn luôn gọi
mình là nhà sáng lập duy nhất của Wikipedia.
Năm 2002, Larry Sanger,
một người nhận mình là đồng sáng lập Wikipedia rút
khỏi dự án và chỉ trích phương pháp của Wales là "chống lại giới tinh
hoa". Đáp lại, Wales mô tả mình như là người "chống giới khoa bảng”. Ông nói: "Đối với tôi, điều quan trọng là nhận định đúng sự
việc. Nếu một người thực sự thông minh và tỏ ra tuyệt vời trong công việc, tôi
không quan tâm về việc người ấy chỉ là một học sinh trung học hay là một giáo
sư Harvard; hiệu quả công việc mới là quan trọng … Tại Wikipedia bạn không thể
dựa trên học vị … và phải cộng tác với người khác."
Wiki là gì?
Các bạn có khi nào thắc mắc về ý nghĩa của tiền
tố wiki trong những cái tên nổi tiếng xuất hiện trong thời gian gần đây như
Wikipedia, Wikileaks, vậy Wiki là
gì?
Thường thì những thuật ngữ được viết tắt bởi một cụm từ chuyên môn, ví
dụ: LAN là Local Area Network, v.v.
Tuy
nhiên từ Wiki không có nguồn gốc khô cứng như vậy. Từ Wiki
không phải tên viết tắt mà bắt nguồn từ tiếng Hawaii có nghĩa là “nhanh”. Chuyện
bắt đầu từ năm 1995, khi một người Mỹ tên Ward Cunningham lập trình xong hệ thống
chia sẻ thông tin theo một cách thức mới, mà theo đó người sử dụng có thể tạo một nội dung mới hoặc chỉnh sửa lại nội dung cũ đã đăng.
Khi đặt tên cho hệ thống của mình,
Ward nhớ một lần đi từ nhà ga này sang nhà ga khác tại sân bay Honolulu, thủ phủ
bang Hawaii. Một nhân viên sân bay đề nghị ông bắt xe Wiki Wiki cho nhanh, thế
là Wiki-Wiki-Web, bố đẻ của từ Wikipedia, đã chào đời.
Giải thích về tiền tố này, Ward đã
chia sẻ: “Tôi chọn wiki-wiki như là cách thay thế từ “quick” để khỏi phải đặt
tên sản phẩm của mình là “quick web”. Theo ông, đặt tên “quick-web” nghe thường
quá. Cách khắc phục là đổi từ “quick” thành “wiki”, từ tiếng Anh sang tiếng
Hawaii.
Đó là sức hấp dẫn của ngoại ngữ. Người
Việt thấy tiếng Việt thường quá, Người Mỹ lại thấy tiếng Anh thường quá.
10. Joyce Vincent
Joyce Carol Vincent (sinh 15 tháng 10 năm 1965
– mất khoảng tháng 12 năm 2003), thường được biết đến với tên Joyce Vincent, là
một phụ nữ người Anh đã qua đời trong cô đơn ngay tại căn nhà cô thuê khi đang
xem tivi, mãi cho đến khi thi thể của cô được tìm thấy tình cờ vào hơn 3 năm
sau, ngày 25 tháng 1 năm 2006
Ngày 25 tháng 1 năm 2006, khi những nhân viên
công ty nhà đất Luân Đôn, nước Anh đến tịch thu một căn nhà ở Wood Green do quá
hạn tiền thuê nhà đã quá lâu, thì phát hiện một bộ xương một phụ nữ khoảng 40
tuổi trong tư thế nằm trên ghế sô pha trong căn nhà. Danh tính của người đã mất
nhanh chóng được xác định là Joyce Vincent.
Người ta cũng xác định cô qua đời vào cuối năm
2003, tức khoảng 3 năm trước, căn cứ vào các vật dụng dường như đóng băng lại
thời khắc cô mất với chiếc TV vẫn bật kênh BBC, hộp quà Giáng sinh đã gói nhưng
chưa được chuyển đi dưới sàn nhà, bát đĩa chất đống tại bồn rửa trong bếp, và một
chồng thư bên dưới cửa ra vào. Suốt từ năm 2003 đến năm 2006, không ai phát hiện
ra sự biến mất bất thường của cô. Xung quanh căn nhà bốc mùi tử khí khó chịu
nhưng hàng xóm lại cho rằng đó là mùi thùng rác. Thêm nữa, khu vực này thường
xuyên tụ tập những kẻ nghiện ngập quậy phá nên mọi người cũng không thắc mắc gì
về tiếng ồn do chiếc TV đang bật của Vincent tạo ra. Người thân, bạn bè dường
như đã quên sự tồn tại của cô.
Số tiền thuê nhà của Joyce Vincent được trả trước,
các hóa đơn truyền hình và điện sưởi được tự động thanh toán, do đó mà các cơ
quan hữu trách cho rằng đương sự vẫn bình an. Và phải mãi về sau khi tiền nhà
tích lũy do quá hạn trả đã trở nên quá nhiều, các viên chức quyết định tới thu
lại nhà thì mới phát hiện Joyce Vincent đã chết ngay trong chính căn nhà cô
thuê. Do cái xác đã phân hủy nên cảnh sát không thể xác định chính xác nguyên
nhân tử vong của Joyce, chỉ phỏng đoán cô chết do nguyên nhân tự nhiên, chẳng hạn
như bệnh hen suyễn, vốn dĩ là những bệnh có trong tiền sử bệnh án của cô.
Câu chuyện về sự ra đi trong cô độc và lãng
quên của Joyce Vincent sau đó được các phưong tiện thông tin đại chúng đăng tải
gây xôn xao dư luận đương thời. Năm 2011 đạo diễn Carol Morley đã cố gắng thông
hiểu sự kiện tột cùng phiền muộn này qua việc dựng bộ phim Dreams of a life dài
95 phút với Zawe Ashton thủ vai nhân vật chính. Bằng cách kết hợp giữa những cuộc
phỏng vấn trên truyền hình và sự dàn dựng sáng tạo, bộ phim tài liệu này dường
như xâu chuỗi lại với nhau thành một bức tranh về một người phụ nữ sôi nổi mà
bí ẩn từng hiện hữu giữa nhân gian và đã biến mất. Tác phẩm được đánh giá là nhạy
cảm, ám ảnh, soi xét mặt tối của đời sống thành thị đương thời, nơi con người
ta có thể cô đơn hoàn toàn ngay khi sống giữa bao nhiêu ngàn người. Phim được công
chiếu tại Việt Nam trong Liên hoan phim tài liệu châu Âu-Việt Nam lần thứ VI với
tên gọi Chiếc ti vi vẫn bật.
9. Quái vật Flatwoods
Quái vật Flatwoods hay Bóng ma Flatwoods là một
sinh vật kỳ dị được cho là sinh vật ngoài trái đất đã xuất hiện và bay lơ lửng
như dơi hoặc xuất hiện trên mặt đất ở thị trấn Flatwoods, tại bang Braxton,
phía Tây Virginia vào ngày 12 tháng 9 năm 1952.
Dáng vẻ bên ngoài
Theo như những lời tường thuật, quái vật này có
ít nhất là 7 chân, cao 2,1m với một cơ thể màu đen, mặt nó ánh lên một thứ ánh
sáng màu đỏ và cơ thể nó toàn màu xanh lục. Đầu hình trái tim hay giống con át
cơ trong bộ bài. Và trên cái đầu hình thù kỳ lạ này lồi lên hai mắt không phải
là mắt người. Cơ thể được mô tả là có hình tương tự như con người và mặc một
chiếc váy màu tối. Người ta đồn rằng quái vật này không có tay hoặc nếu có thì
cánh tay vừa ngắn, vừa to với những ngón tay dài và trông như móng vuốt.
Những câu chuyện về các sinh vật là một ví dụ về
một mục đích xấu gặp phải gần gũi của loại thứ ba .
Lúc 7:15 chiều ngày 12, tháng 9 năm 1952, hai
anh em, Edward và Fred May, và bạn của họ Tommy Hyer đã chứng kiến một vật thể
sáng bay qua bầu trời. Chúng xuất hiện phía trên phần đất thuộc một nông dân địa
phương G. Bailey Fisher. Sau khi chứng kiến sinh vật lạ, các chàng trai đã báo
cho mẹ anh em May, bà Kathleen May biết,
8. Vụ án Taman Shud
Được xem là một trong những điều bí ẩn nhất của
nước Úc, vụ án Taman Shud xoay quanh một người đàn ông chưa rõ tung tích được phát
hiện chết vào tháng 12 năm 1948 trên bãi biển Somerton, nước Úc. Ngoài việc
không thể nhận dạng được người đàn ông này, người ta còn tìm thấy một mảnh giấy
nhỏ với dòng chữ “Taman Shud” trong một cái túi được giấu phía trong quần của nạn
nhân. Cụm từ này có thể dịch thành “kết thúc” hay “hoàn thành” và là một cụm được
sử dụng trong trang cuối của tập thơ có tên là “The Rubaiyat” của Omar Khayyam.
Càng bí ẩn hơn nữa khi một bản copy tập thơ của Omar Khayyam được tìm thấy sau
đó có chứa một đoạn mã được viết nguệch ngoạc và được coi là những gì mà người
đàn ông đã chết muốn để lại.
Được xem là "một trong những bí ẩn nhất của
Úc" vào thời điểm đó, vụ này đã là chủ đề của các suy đoán mạnh mẽ trong
những năm qua liên quan đến danh tính của nạn nhân, các sự kiện dẫn đến cái chết
và nguyên nhân dẫn đến cái chết của nạn nhân. Mối quan tâm của công chúng đối với
vụ này vẫn còn đáng kể vì một số yếu tố: cái chết xảy ra vào thời điểm căng thẳng
tăng cao trong thời gian Chiến tranh Lạnh, thứ dường như là một mã số bí mật
trên một mảnh giấy được tìm thấy trong túi của nạn nhân, việc sử dụng một chất
độc không thể phát hiện, việc danh tính của nạn nhân không xác định được, và khả
năng của tình yêu không được đáp lại.
7. June và Jennifer Gibbons - Cặp song
sinh trầm lặng và ánh mắt ma lực
June và Jennifer được mệnh danh là “cặp
song sinh trầm lặng” của xứ Wales bởi ngoài giao tiếp bằng ánh mắt và thứ ngôn
ngữ không ai hiểu nổi, họ hoàn toàn câm lặng đối với xung quanh.
June và Jennifer được sinh ra tại Ấn Độ
năm 1963. Ngay từ thuở nhỏ, cả hai đã thích làm mọi thứ cùng nhau, nhưng lại ít
giao tiếp với người khác, chỉ khoảng 2,3 từ là nhiều. Tuy nhiên họ lại liên tục nói
chuyện với nhau và nói rất nhanh, phải thật tinh mới phát hiện ra. Mặc dù vậy,
khi cầm cuốn sách lên, cả June và Jennifer đều có thể dọc trôi chảy.
Suốt ngày không nói, đi lại chậm chạp,
khuôn mặt vô hồn, hai chị em được ví với Zomby. Ở họ có sự thống nhất kỳ lạ từ
quần áo đến hành động. Nếu một người uống trà thì người kia cũng uống trà, một
người ngã ngựa thì người kia cũng ngã theo.
Một bác sĩ tâm lý phát hiện ra, ngoài
thứ tiếng Anh cực nhanh, họ còn giao tiếp với nhau bằng ánh mắt như một tín hiệu
bí mật.
Không thành nhà văn thì
sẽ là tội phạm?
Ban đầu những sáng tác của hai chị em
chỉ là những vở kịch. Nhưng rồi viết lách dần trở thành thú vui của hai chị em.
Các sáng tác của hai chị em khá ấn tượng và được một tờ báo địa phương đăng tải.
June viết về một nam sinh bị quyến rũ bởi cô giáo của mình, sau đó bị gửi tới một
trường giáo dưỡng toàn người đồng tính, về một bác sĩ muốn cứu đứa con của mình
đã giết chết con chó để lấy trái tim cấy ghép cho con trai, đứa con khỏe mạnh
nhưng linh hồn con chó sống trong đứa trẻ và trả thù người cha… Jennifer viết về
một phụ nữ trẻ với bầu không khí trong sàn nhảy và những hành vi bạo lực điên rồ…
Cách viết của họ khá độc đáo với giọng văn vừa bi vừa hài.
Sau đó cả hai quyết định sửa chữa lại
cuốn nhật ký ngày bé và rất tâm đắc với việc này. Tuy nhiên bản thảo của họ đã
bị từ chối khiến cặp sinh đôi vô cùng tuyệt vọng.
Họ ngày càng có cảm giác ghê tởm môi
trường xung quanh. Vậy là họ tìm mọi cách để trở nên khác người với tuyên bố:
“Không thành nhà văn nổi tiếng thì chúng tôi sẽ thành tội phạm nổi tiếng”.
Họ tự lập nên một nhóm tội phạm chỉ có
hai người, họ ăn cắp xe đạp, quấy rối hàng xóm, vẽ nhăng nhít lên tường… Dần dần
họ phạm tội nghiêm trọng hơn.
Tháng 5/1983, hai chị em bị bắt vì tội
danh đốt nhà và nhận mức án hai năm tù, sau đó, họ sống tại một bệnh viện tâm
thần với những suy nghĩ vô cùng kỳ quặc.
Cái chết được báo trước
Thời gian trong trại tâm thần, cặp
song sinh đã tự tử rất nhiều lần nhưng không thành công. Jennifer phát hiện ra
trái tim mình sẽ đập bình thường khi không có June bên cạnh, nhưng khi ở cạnh
người chị gái song sinh lại đập rất nhanh. Hai co gái liền thỏa thuận rằng nếu
một người chết, người kia sẽ bắt đầu một cuộc sống bình thường, họ tin rằng cái
chết là cần thiết. Cuối cùng, Jennifer đồng ý hi sinh.
Vài ngày sau khi ra viện, Jennifer ngồi
bên cạnh June trên xe bus, đầu tựa vào vai June và ra đi vô cùng êm ái, nhẹ
nhàng, khiến June nghĩ rằng em gái ngủ thiếp đi. Khi xuống xe, không lay được
Jennifer dậy, June đã đưa em tới bệnh viện. Theo các bác sĩ, Jennifer chết đột
ngột do viêm cơ tim và không tìm ra nguyên nhân rõ ràng. Cái chết của Jennifer
là một bí ẩn lớn với nhiều người.
Sau cái chết của Jennifer, June bắt đầu
nói năng, sống một cuộc sống như bao người bình thường khác. June lấy chồng,
sinh con và đều đặn tuần nào cũng đến thăm mộ em gái mình.
6. Câu chuyện rùng rợn có thật của Mật mã Dyatlov
Bộ phim ly kỳ Mật mã Dyatlov đang chiếu
rạp VN được dựa trên câu chuyện có thật về 9 nhà thám hiểm trẻ bị mất tích và
được phát hiện khi đã chết một cách bí ẩn vào năm
1959.
Mật mã Dyatlov tái hiện câu chuyện gây
tranh cãi trong giới khoa học về 9 sinh viên trẻ đi trượt tuyết trong kỳ nghỉ ở
dãy núi Ural, nước Nga và
không bao giờ trở lại. Cuối cùng, thi thể của họ được tìm thấy, – 5 thi thể đông cứng ở căn lều rách nát, 4 thi thể khác
được tìm thấy ở khu vực khá, mang trên mình những thương tích bí ẩn như người thì bị vỡ đầu, người bị mất lưỡi, người bị vùi lấp trong tuyết
trắng.
Dường như cả nhóm đột ngột rời khỏi lều
lúc nửa đêm. Họ không đi giầy trượt, không đem theo thực phẩm hay quần áo ấm,
đi xuống dốc về phía khu rừng và nơi họ dừng chân có nhiệt độ xuống tới âm 30 độ
- không phải là nơi thích hợp mà con người có thể sống sót. Sau thời gian điều
tra, các điều tra viên đưa ra lời giải thích rằng cả nhóm đã bị giết bởi “một
thế lực bí hiểm” và rồi ngừng điều tra với con dấu “tuyệt mật” trên hồ sơ vụ việc.
“Nếu tôi có thể cầu xin Chúa một điều
thì đó sẽ là câu trả lời cho câu hỏi chuyện gì đã thực sự xảy ra với các bạn
tôi vào cái đêm định mệnh đó?”, Yury Yudin, thành viên thứ 10 của cuộc thám hiểm,
do bị ốm nên đã quay về vài ngày sau khi khởi hành chuyến đi. Số phận những người
bạn ông vẫn còn là một bí ẩn đau thương.
Yudin và 9 người bạn
của Anh đến từ Đại học Bách khoa Ural, họ
là các thành viên có kinh nghiệm của CLB Du lịch thể thao. Chuyến thám hiểm bằng
trượt tuyết và leo núi này khởi hành vào ngày 23/1/1959, do Igor Dyatlov, 23 tuổi, dẫn
đầu. Đích đến của họ là đỉnh Otorten ở phía bắc
Ural, cao hơn 1.100 m so với mực nước biển, đây là lộ trình nguy hiểm nhất vào
thời gian đó của năm.
Tuy nhiên, đến ngày 28/1 thì Yudin bị
bệnh và phải quay về nên 9 người còn lại tiếp tục cuộc hành trình mà không có
anh. Yudin không bao giờ ngờ rằng đó là lần cuối cùng anh nhìn thấy các bạn của
mình còn sống.
Mặc dù còn nhiều câu hỏi chưa được giải
đáp, cuộc điều tra đã khép lại vào cuối tháng và hồ sơ vụ này được gửi đến cơ
quan lưu trữ bí mật. Câu chuyện còn kỳ bí hơn khi những người trượt tuyết và
các nhà thám hiểm khác bị cấm vào khu vực này trong 3 năm tiếp sau đó.
Những gì xảy ra vào cái đêm năm 1959
có thể không bao giờ được biết đến nhưng Dyatlov và các bạn đồng hành của anh
chắc chắn không hề bị lãng quên. Địa điểm mà nhóm đã dựng trại lần cuối trước
khi họ qua đời được chính thức đặt tên là “Đèo Dyatlov”.
5. Đứa bé ngoài hành tinh phát hiện ở Mexico
Với những chứng cớ được tìm thấy
trong thời gian gần đây, người ta ngày càng
có lý do để tin rằng người ngoài hành tinh có thật.
Đài truyền hình Mexico vừa mới tiết lộ
một bí mật khiến nhiều người không khỏi bàng hoàng. Câu chuyện ly kỳ hấp dẫn
này bắt đầu vào tháng 5/2007 khi một người nông dân tại Mexico tên Marao Lopez
tình cờ bắt bắt được một sinh vật kỳ lạ có hình thù rất quái dị do đã mắc phải
chiếc bẫy sắt do ông
ta đặt, và điều đặc biệt là khi đó, sinh vật này vẫn còn sống.
Sinh vật kì lạ có đuôi và hộp sọ quái
gở này không ngừng giãy giụa, vặn vẹo cơ thể hòng tìm cách thoát khỏi
chiếc bẫy sắt, thậm chí nó còn cất tiếng khóc thê lương . Marao
Lopez đã tìm cách nhúng sinh vật này xuống nước xem phản ứng của nó có dịu bớt
hay không. Sau khi thử nhiều cách, cuối cùng ông này đã giết chết nó.
Qua nghiên cứu mẫu AND và các yếu tố
khác, các nhà khoa học đã kết luận: đây không phải là sinh vật do con người tạo
ra. Cấu trúc cơ thể nó rất giống với loài bò sát, cấu tạo khung xương tương tự
như một con thằn lằn, răng không quá nhọn, lại sống được ở dưới nước. Thế nhưng
nó cũng mang những đặc điểm của con người, nhất là cấu trúc các chi. Nó cũng có
phần thùy não thứ hai phát triển giống như con người, chính vì thế, các nhà
khoa học cho rằng sinh vật này thông minh và sở hữu trí tuệ như loài người
chúng ta .
4. Đứa con lai với người ngoài hành tinh
Chương trình Mistery của đài truyền
hình MediaSet phát sóng vào tháng 7/2009 kể về câu chuyện của một người phụ nữ
tên Giovanna, cô bị mất tích 1 thời gian khi mới lên 4. Hiện tại cô đã 41 tuổi
và cô khẳng định mình bị bắt cóc bởi những đối tượng hình thù giống hệt miêu tả
về người ngoài hành tinh. Cô kể lại: “Tôi nhìn thấy đĩa bay, một vật thể màu
sáng bạc cùng 4 người lạ mặt. Họ yêu cầu tôi không được phép cử động và trấn an
rằng sẽ không có việc gì xảy ra. Họ tiến hành kiểm tra kết cấu cơ thể của
tôi…”.
Cho tới hiện tại, vẫn còn vô số những
dấu vết kỳ lạ của tai nạn bất thường đó còn tồn tại trong não và trên cơ thể của
Giovanna. Minh chứng sửng sốt hơn về sự việc này là khi cô Giovanna trưởng
thành, cô mang bầu nhưng gặp sự cố về sức khỏe. Khi tới bệnh viện làm phẫu thuật
bỏ đi bào thai, các bác sĩ đã vô cùng sửng sốt khi phát hiện đứa bé chưa hoàn
chỉnh dung mạo và có vẻ ngoài giống hệt người ngoài hành tinh…
3. Dị nhân - Người phụ nữ dây thép
Người phụ nữ dây thép là tên gọi của
Noorsyaidah, một giáo viên mẫu giáo tại Sangata, Indonesia, chứng “cơ thể mọc
đinh” mà chị gặp phải là một trường hợp vô cùng hiếm gặp và chưa thể giải thích
nguyên nhân. Cơ thể chị bắt đầu “mọc đinh” cách đây 20 năm trước khi chị còn là
sinh viên.
Một ngày nọ, khi đang tắm cô tìm thấy
một sợi dây ra thông qua cơ thể của mình. Ngày hôm sau, các dây khác cũng đang nổi lên. Các dây
thép này phát triển dài đến 10 - 20 cm sẽ tự rụng đi. Sau đó, từ các vết thương nơi các
dây thép cuối cùng rụng đi, dây mới sẽ phát triển tình trạng như cũ. Nhưng cũng
rất kỳ lạ vì cô không bị nhiễm độc bởi gỉ.
Một trong những chị em của Noor nói rằng
cô đã cố gắng để giúp đỡ bằng cách cắt dây thép này. Tuy nhiên, bất cứ khi nào
cô cắt dây, dây rút lui như thể nó đã được ẩn và sau đó xuất hiện trong một phần
khác của cơ thể Noorsyaidah.
Cô luôn mong muốn tìm ra nguyên nhân
và phương pháp điều trị căn bệnh lạ này, nhưng không ai có thể cho cô một câu
trả lời rõ ràng cả, cho đến tận hôm nay vẫn không có cách nào giải thích nổi nguyên
nhân của nó.
2. Cô gái 14 tuổi có đôi mắt thấu thị
Một buổi sáng, Laura Castro, sinh năm 1995, tại Miami bang Florida Mỹ thức dậy và tình cờ đưa mắt nhìn xuống dưới cơ thể của
mình. Cô bé khóc thét lên khi nhìn thấy toàn bộ bên trong khoang bụng của chính
mình.
Phía trên ngực, Laura thấy quả tim của
mình đang phập phồng đập. Đôi mắt với hai lòng trắng như hai lòng trắng trứng
gà giật giật liên hồi. Laura hét lên và cầu cứu mẹ mình.
Điều đặc biệt là, với đôi mắt đó, Laura Castro không hề cảm
thấy đau đớn. Và cô vẫn có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ cả ban ngày lẫn đêm tối
với tầm nhìn ngày càng mạnh mẽ hơn. Một thời gian sau đó, Laura dần dần phát hiện
ra những điều kì lạ đến từ đôi mắt của mình.
Laura không những nhìn thấy mọi vật một
cách rõ nét hơn mà ngày càng có một nội lực mạnh mẽ trong đôi mắt khiến cô có
thể nhìn xuyên thấu qua mọi vật. Một trong những khả năng của Laura đó là nhìn
xuyên thấu qua những bức tường gạch dày hay những tấm kim loại vững chãi. Những
nhà nghiên cứu đã phải thừa nhận sức nhìn xuyên thấu kỳ lạ của Laura khi tiến
hành làm nhiều cuộc kiểm tra.
Laura Castro đã được đưa tới nhiều bác
sỹ và các chuyên gia nhưng không một ai có thể giải thích nổi hiện tượng dị thường
hiếm gặp này.
1. Quái vật khổng lồ Bigfoot
Bigfoot, hay chân to là cái tên được đặt
cho một loại quái vật khổng lồ, mình đầy lông lá và có
hình dạng giống như người mà nhiều
người tin rằng sống ở rừng, chủ yếu ở khu vực Bắc Mỹ. Tuy nhiên, chưa từng có một xác chết nào của loài này được
phát hiện dù bị săn bắn, bị xe tông hay chết theo tự nhiên.
Mặc dù không thể hoàn toàn phủ nhận sự
tồn của Bigfoot, khoa học có lẽ sẽ không bao giờ chứng minh được rằng những
sinh vật như Bigfoot hay quái vật hồ Loch Ness tồn tại.
Bigfoot được mô tả trong báo cáo như một
người vượn khổng lồ, cao hơn
2m, trọng lượng hơn 160 kg, bàn chân khổng lồ có 6 ngón, và được bao phủ bởi lớp lông màu nâu sẫm hoặc đen. Nhân
chứng đã mô tả nó có đôi mắt to, trán thấp. Bigfoot thường được mô tả là mạnh mẽ,
mùi khó chịu. Những người ti rằng Bigfoot tồn tại cho rằng Bigfoot ăn tạp và chủ
yếu hoạt động về đêm.
Một đoạn phim
ngắn
khoảng 5 giây được quay lại bằng điện thoại cho thấy hình ảnh một
sinh vật nặng khoảng 136kg vừa gầm gừ, vừa băng qua đường bằng hai chân để cố
tìm chỗ ẩn náu trong rừng.
Clip này được quay lại bởi cựu chiến
binh Thomas Byers, người tin rằng, đây đúng là quái vật Bigfoot, sinh vật bí ẩn
hay lảng vảng ở khu vực hoang dã ở Bắc Mỹ.
“Nó thực sự là một trong những vật
đáng kinh ngạc nhất mà tôi từng bắt gặp. Nó chỉ cách chỗ tôi khoảng 4-6m, chuyện
xảy ra quá nhanh và tôi đã rất ngỡ ngàng không hiểu mình nhìn thấy cái gì cho đến
khi nó đi khuất”.