May 31, 2016

Những con số ấn tượng về siêu vũ khí điện từ của Mỹ

Những con số ấn tượng về siêu vũ khí điện từ của Mỹ
Pháo điện từ cần nguồn điện có công suất 25 MW đủ cung cấp cho 18.750 hộ gia đình. Đầu đạn bắn ra từ pháo có thể xuyên qua 7 tấm thép dày mà không cần thuốc nổ. Pháo ray điện từ khai hỏa trong một thử nghiệm. Ảnh: Hải quân Mỹ
Tiếng còi báo động vang lên xuyên qua các hầm bê tông tại Dahlgren – một cơ sở bí mật của Hải quân Mỹ, nơi đây các kỹ sư, quan chức quân đội Mỹ chuẩn bị thử nghiệm một loại siêu vũ khí mới. Các quan chức chăm chú vào màn hình video để có cái nhìn đầu tiên về siêu vũ khí có thể bắn đi viên đạn nặng 11,3 kg xuyên qua 7 tấm thép và để lại lỗ có đường kíh 127 mm.
Vũ khí này được gọi là pháo ray điện từ, nó không cần thuốc phóng để đẩy đầu đạn đi như pháo thông thường. Pháo được trang bị 2 thanh ray đặt song song nhau và ứng dụng nguyên lý đảo chiều từ trường để đẩy đầu đạn đi với tốc độ của một thiên thạch đang lao xuống trái đất.
Với pháo thông thường, đầu đạn mất vài giây để tăng tốc sau khi thuốc phóng bị đốt cháy trong buồng đạn. Pháo ray điện từ tăng tốc nhanh hơn khi đầu đạn trượt dọc theo 2 thanh ray có chiều dài 9,7 m với sơ tốc đầu nòng lên đến 7.242 km/h.
Hải quân Mỹ phát triển pháo ray điện từ khoảng một thập kỷ trước và đã chi hơn 500 triệu USD cho dự án. Phòng Khả năng Chiến lược, Lầu Năm Góc đang đầu tư thêm 800 triệu USD để phát triển khả năng phòng thủ tên lửa cũng như tích hợp pháo hiện có thành siêu vũ khí điện từ công nghệ cao.
Cần nguồn điện cực lớn
Pháo ray điện từ hoạt động theo nguyên lý đảo chiều từ trường để tạo ra lực đẩy điện từ đẩy đầu đạn đi với tốc độ chóng mặt. Đầu đạn phá hủy mục tiêu nhờ vào động năng của vụ va chạm ở tốc độ siêu thanh mà không cần đến thuốc nổ. Tuy nhiên, để tạo ra lực đẩy điện từ đủ mạnh cần nguồn điện có công suất tới 25 MW. Nguồn điện này đủ cung cấp cho 18.750 hộ gia đình.
Nguồn điện trở thành một rào cản kỹ thuật trong quá trình phát triển pháo ray điện từ. Hầu hết các thử nghiệm pháo ray điện từ đều diễn ra ở phòng thí nghiệm, nơi có kết nối với hệ thống điện lưới quốc gia. Việc triển khai pháo ray điện từ gặp nhiều khó khăn do thiếu nguồn cung điện đủ mạnh.
Hiện tại, chỉ tàu khu trục Zumwalt có nguồn cung điện đủ mạnh để lắp pháo ray điện từ trong tương lai. Gần đây, tập đoàn Raytheon đã chế tạo thành công module cung cấp xung điện công suất cao (PPC) ở dạng container lưu động.
Container chứa các tụ điện có thể hoạt động như một ắc quy khổng lồ. Mỗi module có thể phóng luồng điện có công suất 18 kW cho mỗi lần bắn. Nó có thể cung cấp năng lượng cho 10 lần bắn. Ưu điểm của PPC là có thể sạc lại rất nhanh để duy trì năng lượng cho pháo ray điện từ hoạt động liên tục
Một thách thức khác là độ bền khi hoạt động, mỗi lần bắn, pháo ray điện từ tạo ra nhiệt lượng rất lớn có thể làm biến dạng đường ray. Sáng kiến Phòng thủ Chiến lược (Star Wars) sử dụng pháo điện từ để bắn hạ tên lửa hạt nhân những năm 1980 phải hủy bỏ vì rào cản công nghệ.
Hiện tại, các kỹ sư hải quân tin rằng, những tiến bộ về vật liệu sẽ giúp họ sớm chế tạo thành công pháo ray điện từ có thể bắn 10 phát/phút, độ bền 1.000 lần bắn.
Vũ khí thay đổi cuộc chơi
“Điều này sẽ thay đổi cách chúng ta chiến đấu”, Chuẩn đô đốc Mat Winter, giám đốc Phòng Nghiên cứu Hải quân nói với Wall Street Journal (WSJ). Hải quân Mỹ muốn phát triển pháo ray điện từ như một vũ khí tấn công mạnh mẽ để tiêu diệt tàu chiến, xe tăng, trại của các tổ chức khủng bố. Lầu Năm Góc cũng quan tâm đến vũ khí này nhằm đánh chặn tên lửa đạn đạo với chi phí thấp.
"Trong bối cảnh ngân sách quốc phòng ngày càng giảm gây khó khăn cho Mỹ trong việc duy trì thế trận răn đe chiến lược, thật khó để tưởng tượng về một tương lai mà chúng ta sẽ tái tạo các lực lượng như thời Chiến tranh Lạnh ở châu Âu. Tôi tin rằng, pháo ray điện từ sẽ có chi phí thấp, nhưng có giá trị răn đe rất lớn”, Thứ trưởng Quốc phòng Robert Work – một trong những người ủng hộ dự án nói.
Hiện tại, các loại pháo trang bị trên chiến hạm Mỹ có tầm bắn khoảng 24 km. Những khẩu đại pháo 406 mm trong Thế chiến II có tầm bắn khoảng 39 km và có khả năng xuyên qua lớp bê tông dày 9,1 m. Trong khi đó, pháo ray điện từ có tầm bắn khoảng 200 km với sức xuyên phá gấp 5 lần.
Bên cạnh ưu thế về tốc độ, pháo ray điện từ còn có lợi thế lớn về năng lực tác chiến. Mỗi tàu khu trục điển hình của Mỹ có thể mang theo 96 tên lửa. Trong khi mỗi tàu trang bị pháo ray điện từ có thể mang theo hàng nghìn viên đạn, cho phép tác chiến trong thời gian dài.
Các nhà hoạch định quân sự tin rằng, pháo ray điện từ sẽ hữu ích để bảo vệ lợi ích của Mỹ ở biển Baltic, hay hỗ trợ các đồng minh chống lại mối đe dọa từ Trung Quốc ở Biển Đông. Bên cạnh chiến đấu thông thường, Lầu Năm Góc muốn ứng dụng pháo ray điện từ cho nhiệm vụ phòng thủ tên lửa.
Lầu Năm Góc đang có kế hoạch phát triển đầu đạn thông minh cho pháo ray điện từ để đánh chặn tên lửa đạn đạo của đối phương. Phòng thủ tên lửa bằng pháo ray điện từ cần ít nhất một thập kỷ nữa để hoàn thiện các giải pháp kỹ thuật, nhưng các quan chức Lầu Năm Góc tin rằng siêu vũ khí đánh chặn này có thể đưa vào sử dụng sớm hơn.
Đầu đạn của pháo ray điện từ được chế tạo từ vonfram với chi phí từ 25.000-50.000 USD. “Đó là một món hời so với tên lửa đánh chặn trị giá 10 triệu USD”, một quan chức quốc phòng Mỹ nói. Những người ủng hộ dự án pháo ray điện từ nhấn mạnh rằng, vũ khí mới là quân bài chiến lược có thể thay đổi cuộc chơi và giữ cho Mỹ luôn dẫn đầu so với Nga và Trung Quốc.
“Hải quân Mỹ sắp hoàn thành hệ thống chiến thuật, hay vũ khí tấn công thế hệ tiếp theo. Nó có thể làm thay đổi cuộc chơi”, William Roper – Giám đốc Phòng Khả năng Chiến lược Lầu Năm Góc nhấn mạnh.

May 24, 2016

Báo quốc tế xôn xao về bữa bún chả 6 đô của Tổng thống Obama


Nhiều hãng thông tấn, tờ báo lớn đồng loạt đưa tin về bữa tối với món bún chả của Tổng thống Mỹ Barack Obama tại Hà Nội.
Ông Obama hôm qua thưởng thức món bún chả tại một quán ăn trên phố Lê Văn Hưu, Hà Nội. Ngồi cùng bàn với Tổng thống Mỹ là người dẫn chương trình, đầu bếp nổi tiếng Anthony Bourdain. Truyền thông thế giới đã dành sự quan tâm rất lớn tới bữa ăn có phần đơn giản nhưng đậm chất Việt Nam này.
Hill và Politico là hai trong những trang tin đầu tiên đưa tin về bữa ăn của Tổng thống Mỹ Obama ở Hà Nội.
Theo CNN, sở dĩ cuộc gặp mặt diễn ra là bởi ông Obama đang tham gia ghi hình cho chương trình "Parts Unknown" mùa thứ 8 của vị đầu bếp này, dự kiến phát sóng vào tháng 9 tới.
Bữa tối với Bourdain mang đến cho ông Obama "quãng thời gian thảnh thơi sau khi hoàn thành một lịch trình dày đặc, trong đó có việc tuyên bố dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương kéo dài hàng thập kỷ của Mỹ đối với Việt Nam", cây bút Gregory Krieg từ CNN viết.
"Đám đông lớn tập trung bên ngoài quán bún chả Hương Liên rồi hò hét, cổ vũ nhiệt tình khi tổng thống bước ra. Ông Obama bắt tay nhiều người và liên tục vẫy chào trước khi bước vào xe", hãng thông tấn AP ghi nhận. Theo hãng này, Tổng thống Mỹ "dường như không muốn lên chiếc limousine" đang chờ sẵn.
Những phóng viên từ nhiều tờ báo, kênh truyền hình lớn như Wall Street Journal, ABC News, Global News, CBS News cũng đồng loạt chia sẻ bức ảnh ông chủ Nhà Trắng đến dùng bữa tại quán bún chả Hà Nội trên mạng xã hội Twitter.
Theo Washington Post, các phóng viên Mỹ trong đoàn truyền thông Nhà Trắng không được phép đi cùng ông Obama và Bourdain vào trong quán nhưng những hình ảnh về bữa ăn đặc biệt này đã nhanh chóng xuất hiện tràn ngập trên các phương tiện thông tin. Fox News thì trình bày sơ lược cách chế biến bún chả và gọi đây là "một món ăn truyền thống" của Việt Nam.
Đầu bếp Bourdain trong khi đó tỏ ra phấn khích sau cuộc gặp với Tổng thống Mỹ. "Ghế thấp, bún rẻ nhưng ngon, bia lạnh Hà Nội", Telegraph của Anh dẫn lại chia sẻ trên trang Twitter của đầu bếp Bourdain đăng kèm bức ảnh ông ngồi chung bàn với tổng tư lệnh của nước Mỹ.
Theo Bourdain, bữa ăn của ông với Tổng thống Mỹ Obama có giá 6 USD và ông là người nhận trả tiền. Bourdain miêu tả kỹ năng sử dụng đũa của ông Obama "rất tuyệt vời".
Bourdain trò chuyện với ông Obama về mục đích của chuyến thăm cũng như niềm yêu thích của Tổng thống Mỹ đối với người dân, món ăn và văn hóa Việt Nam. Cuộc phỏng vấn này được cho là một phần trong chiến dịch tuyên truyền của Nhà Trắng nhằm mở rộng phạm vi, đối tượng công chúng thông qua những cách thức mới.
Không chỉ là đầu bếp, người dẫn chương trình, Bourdain còn là một nhà văn, ngôi sao truyền hình được nhiều người biết đến. Ông tốt nghiệp Học viện Ẩm thực Mỹ năm 1978 và từng làm bếp trưởng tại nhiều nhà hàng, khách sạn lớn.
Khu vực các phố Thi Sách – Lê Văn Hưu – Ngô Thì Nhậm ở quận Hoàn Kiếm, Hà Nội, được phong tỏa và bảo vệ an ninh nghiêm ngặt hơn thường lệ sau thông tin Tổng thống Mỹ Barack Obama sẽ đi ăn tối tại đây.
Theo thông báo của Nhà Trắng trước đó, ông Obama dự kiến sẽ dành thời gian để thăm thú, khám phá văn hóa, ẩm thực địa phương.
Chủ quán Hương Liên không giấu được sự phấn khởi khi liên tục cười. Bà cho biết bà vô cùng ngạc nhiên khi ông Obama tới quán ăn. Bà còn được bắt tay ông. Theo chủ quán, tay ông Obama mềm và ấm, nụ cười ông rất đẹp và gần gũi.
Trước câu hỏi "Liệu bà có định đổi tên quán bún chả Hương Liên thành bún chả Obama không?", chủ quán cho biết bà chưa nghĩ tới vì sự việc diễn ra nhanh quá và thương hiệu bún chả nhà bà đã lâu đời.
Tại hiện trường, ông Obama và đoàn tùy tùng đã rời đi được 20 phút nhưng vẫn rất đông phóng viên và người dân tới quán bún chả Hương Liên để xem bà chủ quán trả lời phỏng vấn.
Quán Hương Liên đã hoạt động được khoảng 20 năm, được cư dân mạng đánh giá là có hương vị ngọt ngào và đậm đà của món ngon Hà Nội. Quán ăn được mô tả là sạch sẽ, thoáng mát, không gian rộng và giá cả bình dân.
Với thâm niên trên 20 năm, quán Hương Liên là tiệm bún chả đắt khách quen thuộc với người dân quanh con phố Lê Văn Hưu. Quán bình dân song ưu điểm là sạch sẽ, tác phong phục vụ nhanh nhẹn chuyên nghiệp và đặc biệt, món ăn nơi đây giữ được hương vị đậm chất Hà Thành.

May 22, 2016

Việt Nam sẽ đóng và xuất khẩu tàu chiến


Từ một nước nhập khẩu tàu chiến, Việt Nam đang đứng trước cơ hội trở thành quốc gia xuất khẩu tàu chiến ra thị trường quốc tế.
Trang Bmpd của Nga ngày 18/5 dẫn nguồn từ trang infodefensa của Venezuela cho biết, cuối tháng 3/2016, tàu tuần tra PV-11 do Nhà máy Damen Sông Cấm, Việt Nam đóng cho Venezuela đã tiến hành chạy thử nghiệm.
Được biết, đây là chiếc đầu tiên trong tổng số 6 chiếc thuộc lớp tàu Stan Patrol 5009 (Spa 5009) do Damen Sông Cấm đóng cho Venezuela đã chạy thử vào tháng 3/2016. Con tàu này đã được hạ thuỷ ngày 23/10/2015.
Damen Sông Cấm ký hợp đồng đóng 6 tàu tuần tra lớp Spa 5009 cho Hải quân Venezuela, hợp đồng ký vào tháng 2/2014 trị giá 126,1 triệu euro (tương đương 176,5 triệu USD). Hai chiếc đầu được khởi đóng vào tháng 4/2015, hai chiếc kế vào tháng 8/2015 và theo kế hoạch 2 chiếc cuối sở khởi đóng trong năm 2016.
Theo những thông tin được công khai, tàu tuần tra lớp SPa 5009 có chiều dài 50,2 m, rộng 9,4 m, tàu được trang bị 4 động cơ Caterpillar C32 giúp tàu đạt tốc độ tối đa tới 42,5 km/h và có hải trình liên tục 30 ngày.
Không chỉ có Damen Sông Cấm, hiện nay Công ty đóng tàu Hạ Long cũng ký hợp đồng thi công 8 tàu chất lượng cao xuất khẩu sang châu Mỹ, châu Âu. Trong đó đã bàn giao 6 tàu (4 tàu chở quân xuất khẩu sang châu Mỹ) trong năm 2015 đúng tiến độ đã ký kết với các chủ tàu.
Được biết, trong năm 2014, công ty đã bàn giao 2 tàu kiểm ngư cho lực lượng kiểm ngư Việt Nam, bàn giao 4 tàu kéo xuất khẩu sang châu Âu, xà lan cẩu 3216 xuất khẩu sang Australia…
Cùng với các sản phẩm đang thi công hiện nay, công ty tiếp tục hợp tác với Tập đoàn đóng tàu Damen - Hà Lan để triển khai thi công đóng mới các sản phẩm như tàu dịch vụ dầu khí PSV 5000, tàu vận tải xa bờ DCC 7500, Pontoon biển 9127 cỡ lớn...
Thành công lớn nhất là công ty đã ký được bản hợp đồng đóng mới 4 tàu đổ bộ Roro 5612 theo đơn đặt hàng của Hải quân Venezuela. Tháng 11/2014, Công ty đóng tàu Hạ Long đã tổ chức đặt ky tàu chở quân số 3 và số 4 (Roro 5612 - YN 541048 & YN 541051).
Đây là loại tàu đổ bộ/hậu cần do Tập đoàn Damen-Hà Lan thiết kế, cung cấp trang thiết bị và đầu tư tài chính, được đóng mới xuất khẩu cho Venezuela dưới sự giám sát của cơ quan đăng kiểm DV - Pháp.

Tàu đổ bộ/hậu cần Roro 5612 có chiều dài 57,27m, rộng 12m, lượng giãn nước 600 tấn, tốc độ 10,4 hải lý/h. Khác với các tàu đổ bộ thông thường có thể tiến đến sát bờ biển để đổ bộ, tàu Roro 5612 chỉ có khả năng đổ bộ ở trên biển hoặc tại cái vị trí có cầu tàu thích hợp.
Thiết kế của tàu Roro 5612 thích hợp với việc làm tàu vận tải, tiếp tế cho các đảo. Tàu Damen Roro 5612 có thể mang theo các xe thiết giáp lội nước hạng nhẹ, tàu không có khả năng chuyên chở các loại xe tăng hoặc xe bọc thép hạng nặng.
Đặc biệt nhất là tàu Roro 5612 được thiết kế có khả năng chở theo số lượng lớn container. Việc có khả năng chuyên chở các container giúp Roro 5612 có thể mang theo các bệ phóng tên lửa Club-K ngụy trang trong các container giống như container hàng hóa thông thường.
Việc hợp tác với tập đoàn Damen để đóng các tàu đổ bộ Roro 5612 hay các tàu tuần tra còn mở hướng cho công nghiệp đóng tàu Việt Nam phát triển các sản phẩm tàu quân sự như tàu pháo, tàu tên lửa, tàu vận tải…
Không chỉ xuất khẩu tàu tuần tra và tàu vận tải, ngành đóng tàu Việt Nam đang đứng trước cơ hội rất lớn để bán tàu chiến cho khách hàng nước ngoài. Vừa qua, tờ Asia Times hé lộ rằng Philippines sẽ đặt mua một số tàu tuần tra cao tốc do Việt Nam đóng dưới sự hỗ trợ công nghệ của Nga.
Dù không nêu cụ thể loại tàu nào do Việt Nam sản xuất được Philippines quan tâm, nhưng ứng viên sáng giá nhất có lẽ chính là tàu pháo TT-400TP hoặc biến thể tàu tuần tra TT-400 - sản phẩm của Nhà máy Z173 (Công ty Hồng Hà).
Để có thể thâm nhập thị trường nước ngoài tàu TT-400TP được đánh giá không hề thua kém tàu Svetlyak tương tự của Nga về vũ khí, trang bị mà còn vượt trội ở tốc độ cũng như cự ly hành trình. Ngay cả khi so với tàu pháo lớp M-58, được coi là “niềm tự hào” của ngành đóng tàu Thái Lan thì TT-400TP của Việt Nam hơn hẳn về nhiều mặt.
Theo thông tinn được công khai cho thấy, TT-400TP có thiết kế kiểu module, các module độc lập đã lắp đặt sẵn trang thiết bị gần như hoàn chỉnh, được ghép với nhau theo phương thức tổng đoạn. Nhờ đó, tiến độ đóng tàu nhanh và có độ chính xác tuyệt đối.

Báo Mỹ: Washington muốn quay trở lại Cam Ranh

Tờ báo National Interest hôm 8/5 đăng tải nhận định cho rằng, với một lực lượng đã từng nhiều lần xung trận và đang tìm cách phối hợp với các nước khác để cùng hoạt động gần các đảo tranh chấp, Hải quân Việt Nam cũng đã quen với những hành động táo bạo.
Việt Nam hiện đang cho thấy là họ ít có khả năng nhất trong việc nhượng bộ Trung Quốc để thương thuyết tay đôi và từ bỏ nỗ lực tìm giải pháp đa phương cho cuộc tranh chấp.
Tờ báo Mỹ nhận định, quan trọng hơn nhất là Việt Nam có một con át chủ bài ở vị trí chiến lược là căn cứ hải quân Cam Ranh, được coi là một trong những cảng nước sâu tốt nhất trong toàn bộ khu vực Đông Nam Á.
Chuyên gia Yevgen Sautin, từng nghiên cứu tại Đại Học Quốc Gia Đài Loan và trung tâm nghiên cứu Mỹ Carnegie về hòa bình quốc tế phân tích, giá trị chiến lược của cảng này lại được tăng cường nhờ một sân bay lân cận có khả năng tiếp nhận các loại máy bay vận tải hạng nặng và máy bay ném bom chiến lược.
National Interest cho rằng, nếu hải quân một cường quốc lớn được quyền thường xuyên sử dụng Cam Ranh, lực lượng của bất kỳ nước nào khác sẽ khó có thể độc quyền tung hoành trên Biển Đông, ngay cả khi nước đó nắm được quyền kiểm soát hầu hết các đảo đang tranh chấp.
Ứng viên tốt nhất cho cảng Cam Ranh là...
Việt Nam hiện đang thận trọng việc ưu tiên mở cửa cảng cho một cường quốc cụ thể. Giới chức Việt Nam đã rất nhiều lần khẳng định rằng Việt Nam không muốn ký một thỏa thuận quân sự với bất kỳ nước nào muốn sử dụng vịnh Cam Ranh.
Song tờ báo Mỹ cho rằng, câu chuyện có thể thay đổi nếu tình hình Biển Đông xấu đi vì Trung Quốc ngày càng hung hăng.
Khi đó, câu hỏi đặt ra là hải quân nước nào sẽ được Việt Nam ưu tiên mở cửa cảng Cam Ranh? Theo chuyên gia Sautin, hiện có hai ứng viên hàng đầu là Mỹ và Nga, nhưng Mỹ được cho là nặng ký hơn.
Hiện Washington được đánh giá là một đối tác quốc phòng quan trọng, có nhiều uy thế nhất để giúp Việt Nam chống lại đà bành trướng của Trung Quốc trên Biển Đông, National Interest nhận xét.
Lợi ích chiến lược về việc mời Mỹ vào Cam Ranh, là sự hiện diện của hải quân Mỹ sẽ hóa giải các lợi thế quân sự mà Trung Quốc có được nhờ các cơ sở mà Bắc Kinh vừa xây dựng và củng cố trên Biển Đông.

Hơn ai hết, Mỹ là nước đầu tiên muốn được quay lại sử dụng Vịnh Cam Ranh. Kể từ khi bình thường hóa quan hệ với Việt Nam vào năm 1995, quan hệ kinh tế và quốc phòng song phương đã tăng trưởng mạnh mẽ.
Mỹ cũng đã nới lỏng lệnh cấm vận vũ khí với Việt Nam và hiện ở Mỹ, việc ủng hộ xóa bỏ hẳn lệnh cấm này đang rất mạnh mẽ.
Việc cho phép Mỹ được tiếp cận lâu dài với vịnh Cam Ranh sẽ là một sự khẳng định mạnh mẽ tượng trưng cho mối quan hệ đồng minh nảy nở giữa chính quyền Mỹ và Việt Nam.
Mặt khác, nếu Mỹ được tiếp cận tới Cam Ranh, nguy cơ gây tổn hại nghiêm trọng quan hệ với Trung Quốc, và Bắc Kinh hoàn toàn có thể dùng kinh tế để gây khó khăn cho Việt Nam.
Theo chuyên gia Sautin, quyết tâm của Mỹ can dự vào Biển Đông chưa được rõ rệt lắm, nên vẫn còn khiến Hà Nội ngần ngại rằng cái lợi khi mở cảng Cam Ranh đón Mỹ không lớn bằng cái hại nảy sinh.
Bao My: Washington muon quay tro lai Cam Ranh
Tàu khu trục chống ngầm cỡ lớn lớp Udaloy mang tên Marshal Shaposhnikov dẫn đầu đội hình của Hạm đội Thái Bình Dương của Nga thăm Cam Ranh.
Trong khi đó, theo National Interest, Nga có lẽ là nước thể hiện mong muốn quay trở lại Cam Ranh rõ ràng nhất. Việt Nam đã thuê các chuyên gia Nga trong lần hiện đại hóa cảng Cam Ranh gần đây. Việt Nam cũng cho phép Nga sử dụng sân bay để tiếp nhiên liệu cho máy quân sự của Nga.
Sự hiện diện thường trực ở một căn cứ tại Việt Nam cũng sẽ có ý nghĩa tượng trưng to lớn cho Nga, tương xứng với tham vọng lấy lại thế ảnh hưởng sâu rộng trước đây cũng như đóng vai trò tích cực hơn trên trường quốc tế.
Nga từ lâu đã có quan hệ tốt đẹp với Việt Nam, cả trong lĩnh vực quân sự. Quân đội Việt Nam vẫn mua chủ yếu vũ khí từ Nga, trong đó bao gồm 6 tàu ngầm lớp Kilo trị giá 2,6 tỉ USD gần đây. Việt Nam cũng ủng hộ hoạt động tích cực hơn của Nga ở vịnh Cam Ranh, ngoại trừ việc sở hữu nó hoàn toàn.

May 17, 2016

Những đặc vụ bảo vệ sát sườn Tổng thống Mỹ


Đơn vị Bảo vệ Tổng thống Mỹ
Các đặc vụ thuộc Đơn vị Bảo vệ Tổng thống Mỹ mang trọng trách đảm bảo an toàn cho người đứng đầu Nhà Trắng bằng mọi giá, dù phải hy sinh cả tính mạng.
Bộ Tài chính Mỹ năm 1865 thành lập Cơ quan Mật vụ nhằm tiến hành những chiến dịch truy quét các tổ chức sản xuất và tiêu thụ tiền giả. Họ sau đó trở thành một nhóm thực thi pháp luật đa mục đích, chuyên điều tra các lĩnh vực mà Cảnh sát Tư pháp Mỹ không có thẩm quyền can thiệp hay thiếu nguồn lực triển khai.
Năm 1901, sau khi tổng thống William McKinley bị ám sát, quốc hội Mỹ ra quyết định điều động Cơ quan Mật vụ đảm nhận trọng trách bảo vệ tổng thống. Từ đó đến nay, họ luôn là một thành phần không thể thiếu trong đội ngũ an ninh hộ tống tổng tư lệnh nước Mỹ. Các nhân viên mật vụ hay PPD đều là những người vô cùng thiện chiến, có kỹ năng chuyên sâu và giàu kinh nghiệm. Họ am hiểu về các loại vũ khí và nắm vững mọi chiến thuật phòng vệ.
Đúng như tên gọi, nhiệm vụ chính của PPD là bảo vệ tổng thống Mỹ cùng gia đình. Tôn chỉ hành động của họ là bảo vệ tổng thống bằng mọi giá, dù có phải hy sinh tính mạng. 

Đơn vị Bảo vệ Tổng thống Mỹ

Đơn vị Bảo vệ Tổng thống Mỹ
Các đặc vụ thuộc Đơn vị Bảo vệ Tổng thống Mỹ mang trọng trách đảm bảo an toàn cho người đứng đầu Nhà Trắng bằng mọi giá, dù phải hy sinh cả tính mạng.
Từ những năm đầu của thế kỷ XX, Đơn vị Bảo vệ Tổng thống (PPD) đã được điều hành bởi Cơ quan Mật vụ Mỹ, mặc dù mục tiêu hoạt động của họ khi đó hoàn toàn khác nhau. Mật vụ Mỹ lúc này chủ yếu có chức năng thực hiện nghiệp vụ chống tiền giả.
Bộ Tài chính Mỹ năm 1865 thành lập Cơ quan Mật vụ nhằm tiến hành những chiến dịch truy quét các tổ chức sản xuất và tiêu thụ tiền giả. Họ sau đó trở thành một nhóm thực thi pháp luật đa mục đích, chuyên điều tra các lĩnh vực mà Cảnh sát Tư pháp Mỹ không có thẩm quyền can thiệp hay thiếu nguồn lực triển khai.
Năm 1901, sau khi tổng thống William McKinley bị ám sát, quốc hội Mỹ ra quyết định điều động Cơ quan Mật vụ đảm nhận trọng trách bảo vệ tổng thống. Từ đó đến nay, họ luôn là một thành phần không thể thiếu trong đội ngũ an ninh hộ tống tổng tư lệnh nước Mỹ. Các nhân viên mật vụ hay PPD đều là những người vô cùng thiện chiến, có kỹ năng chuyên sâu và giàu kinh nghiệm. Họ am hiểu về các loại vũ khí và nắm vững mọi chiến thuật phòng vệ.
Đúng như tên gọi, nhiệm vụ chính của PPD là bảo vệ tổng thống Mỹ cùng gia đình. Công việc của họ rất đa dạng, từ lập đội xe hộ tống, sắp xếp nhân viên an ninh tháp tùng tổng thống trong các chuyến công du toàn cầu đến túc trực bên cạnh tổng thống ngày này qua tháng khác. Tôn chỉ hành động của họ là bảo vệ tổng thống bằng mọi giá, dù có phải hy sinh tính mạng. Chính vì thế, công việc của một nhân viên PPD thường bị coi là đặc biệt nguy hiểm.
Rất dễ để nhận diện các thành viên PPD. Họ hay mặc vest, có vẻ ngoài lạnh lùng và thường xuyên đứng sát cạnh tổng thống Mỹ mỗi khi ông xuất hiện trước công chúng. Nhiều lúc, họ chạy bám theo đoàn xe của tổng thống như một biện pháp tăng cường an ninh.
Dan Emmett là một cựu nhân viên PPD, từng bảo vệ tổng thống George H.W. Bush, Bill Clinton và George W. Bush. Trong một lần trả lời phỏng vấn tờ Wall Street Journal hồi năm 2014, ông chia sẻ những trải nghiệm của mình khi còn phục vụ cho PPD.
Emmett cho hay, nhiều lúc, ông không được ngủ suốt 24 tiếng, phải bỏ cả bữa trưa lẫn bữa tối, đứng bên ngoài một ngôi nhà, dưới trời mưa, vào lúc 3h sáng, suốt nhiều tiếng đồng hồ, rồi lại vội vã bắt taxi lao tới sân bay để lên đường đến một thành phố nào đó. Quy trình trên có thể  lặp đi lặp lại liên tục.

Các nhân viên mật vụ có một vị trí khá kỳ lạ tại Nhà Trắng. Họ là người ở gần tổng thống nhất, được nghe và nhìn tất cả những thứ mà tổng thống Mỹ nhìn và nghe. Nhưng không như đội ngũ cố vấn hay quan chức dưới quyền tổng thống, họ chỉ lặng lẽ đứng bên lề và quan sát tình hình. Nếu tổng thống hỏi các đặc vụ PPD một việc gì đó, đặc biệt là những vấn đề liên quan tới chính trị, họ thường trả lời một cách ngắn gọn và tránh nêu ý kiến cá nhân. Những cuộc đối thoại giữa tổng thống và nhân viên PPD hầu hết chỉ diễn ra trong khoảng vài giây, Emmett cho biết.
Emmett gia nhập PPD năm 1992 sau 10 năm phục vụ cho Cơ quan Mật vụ. Ông kể lại với phóng viên WSJ một sự việc khiến ông nhớ mãi.
"Vào một buổi sáng nọ, khi tôi còn đang làm quen với công việc, tôi được cắt cử đứng gác ở tầng trệt của Nhà Trắng. Đèn thang máy bật sáng, dấu hiệu cho thấy 'Đại bàng', mật danh của tổng thống Clinton, đang đi xuống. Ông ấy bước ra và tôi là người dẫn đầu đoàn", Emmett kể.
"Khi tới Phòng Bầu dục, tôi mở cửa, 'Đại bàng' ở ngay phía sau. Bước chân vào phòng, việc đầu tiên tôi làm là quan sát thật nhanh để chắc chắn rằng tất cả đều ở đúng vị trí. Sau đó, tôi đi ra theo lối mà tôi nghĩ đó là cánh cửa dẫn tới hành lang giữa Phòng Bầu dục và phòng Roosevelt. Nhưng hóa ra không phải vậy, tôi bước vào phòng ăn riêng bên trong Phòng Bầu dục", Emmett thuật lại. "Tôi đứng đó và phân vân không biết nên làm gì tiếp theo. Và tôi đã đưa ra một quyết định sai lầm. Tôi quay lại Phòng Bầu dục. Tổng thống Clinton dường như cảm thấy bất ngờ và có phần khó chịu. Tôi cố tỏ vẻ rằng mọi hành động của mình đều có chủ đích. 'Chào buổi sáng, thưa ngài, tất cả đều ổn', tôi nói rồi nhanh chóng bước ra ngoài, để lại đằng sau là tổng thống Mỹ đang cảm thấy vô cùng khó hiểu".
"Dù bản chất của nhiệm vụ buộc chúng tôi phải đối mặt với rất nhiều thách thức nhưng tất cả các đặc vụ từng tham gia PPD đều nói những gì họ trải qua rất đáng giá", Emmett nhấn mạnh.


Bao nhiêu đặc vụ Mỹ cùng Tổng thống Obama đến Việt Nam


Đặc vụ là lớp lõi bảo vệ an toàn cho Tổng thống Mỹ trong mỗi chuyến công du nước ngoài, tuy nhiên, đó không phải bộ phận duy nhất để bảo đảm an ninh, nếu không có sự phối hợp của cơ quan an ninh nước chủ nhà.
Ngày 23.5 tới đây, Tổng thống Mỹ Obama sẽ có chuyến thăm chính thức đầu tiên đến Việt Nam.Theo chương trình, ông sẽ có lịch trình làm việc dày đặc tại Hà Nội và Tp. HCM.
Dù đến bất kỳ nước nào, quy định an ninh, bảo vệ tổng thống Mỹ rất nghiêm ngặt. Trong đoàn tháp tùng Tổng thống Obama đến Việt Nam lần này cũng vậy, không thể thiếu vắng đội đặc vụ, luôn bảo vệ sát sườn Tổng thống.

May 15, 2016

Những điều thú vị về đất nước Triều Tiên

Những điều kỳ lạ về đất nước Triều Tiên
Triều Tiên, hay còn gọi là Bắc Hàn, được biết đến là một quốc gia cô lập và gần như hoàn toàn cách biệt với phần còn lại của thế giới. Nhưng Triều Tiên có thật sự… bí ẩn? Và chúng ta thực sự biết những gì về đất nước đặc biệt này? Tớ nghỉ vẫn còn rất nhiều điều thú vị mà chúng ta có thể chưa biết.

Những điều kỳ lạ về đất nước Triều Tiên

Những điều kỳ lạ về đất nước Triều Tiên
Triều Tiên, hay còn gọi là Bắc Hàn, được biết đến là một quốc gia cô lập và gần như hoàn toàn cách biệt với phần còn lại của thế giới. Nhưng Triều Tiên có thật sự… bí ẩn? Và chúng ta thực sự biết những gì về đất nước đặc biệt này? Tớ nghỉ vẫn còn rất nhiều điều thú vị mà chúng ta có thể chưa biết.

Quốc gia duy nhất bắt giữ được tàu hải quân Mỹ
Đầu tháng 1/1968, tàu hải quân Mỹ USS Pueblo với các thiết bị tình báo và thủy thủ đoàn 80 người rời căn cứ ở Nhật Bản tiến đến vùng biển bán đảo Triều Tiên thực hiện nhiệm vụ đánh chặn và giải mã thông tin liên lạc của quân đội Triều Tiên.
Đến ngày 23/1/1968, tàu USS Pueblo đang hoạt động trong vùng biển quốc tế cách xa hải cảng Wonsan của Triều Tiên thì bất ngờ một tàu tuần tra của Triều Tiên xuất hiện và yêu cầu tàu hải quân Mỹ phải cho họ lên boong để kiểm tra. Khi các thủy thủ Mỹ từ chối, tàu Triều Tiên ngay lập tức nổ súng. Vì con tàu đang hoạt động trong hải phận quốc tế nên các binh sĩ trên tàu không lường trước họ sẽ bị tấn công để phòng bị sẵn.
Theo lời kể của đại úy Skip Schumacher – một thủy thủ 24 tuổi trên tàu USS Pueblo thì mặc dù thuyền trưởng đã chỉ đạo lái tàu hướng ra biển nhưng tốc độ tối đa của USS Pueblo khi đó chỉ là 24 km/h, không thể sánh lại với tốc độ của hạm đội Triều Tiên. Hơn thế nữa, hải quân Mỹ cũng không hề có vũ khí để chống lại nên quyết định hủy toàn bộ những tài liệu mật và nhạy cảm trên tàu bằng cách dùng lửa đốt. Như đoán biết được ý đồ của phía Mỹ, các binh sĩ Triều Tiên từ vòng vây bên ngoài liên tục nổ súng khi nhìn thấy khói bốc lên.
Các quan chức ở Washington dưới thời tổng thống Lyndon B. Johnson vô cùng bàng hoàng khi hay tin tàu USS Pueblo bị Triều Tiên bắt giữ. Một chuyên gia luật quốc tế khi đó bình luận sự việc là "điều đáng xấu hổ nhất đối với lực lượng hải quân vốn có truyền thống hơn 150 năm chưa để mất tàu nào".
Quá trình đàm phán giữa hai bên kéo dài ròng rã 11 tháng. Cuối cùng, sau lời xin lỗi chính thức từ các thủy thủ tàu USS Pueblo, bản lời khai xác nhận họ đã hoạt động gián
điệp cùng sự nhượng bộ rằng Mỹ sẽ không tái diễn những hoạt động do thám để Bình Nhưỡng chấp nhận thả tự do cho 82 thủy thủ còn sống.
Hiện nay, Triều Tiên vẫn chiếm giữ tàu USS Pueblo và đã cải tạo nó trở thành một điểm tham quan của du khách. Con tàu neo ở sông Botong tại Bình Nhưỡng được xem như niềm tự hào về chiến tích của Triều Tiên trước nước Mỹ. Trong nhiều năm qua, Mỹ vẫn nỗ lực thảo luận với các quan chức Triều Tiên để giành lại con tàu.
Đơn vị xăng, dầu tính bằng…. kg
Mua xăng ở Triều Tiên được cho là một trải nghiệm có một không hai, tờ Bưu điện Hoa Nam buổi sáng viết.
Trước khi đi tới trạm bơm, khách hàng phải đi đến quầy mua phiếu số lượng xăng muốn mua. Vì một số lý do không rõ, xăng tại Triều Tiên được bán theo khối lượng (kilogram) thay vì thể tích (lít) như phần còn lại của thế giới.
Một phiếu mua xăng ở Triều Tiên hiện phổ biến ở mức 15 kg (tương đương với 19,65 lít), với giá 12 USD tại Bình Nhưỡng.
Một điều đặc biệt khác là ngay cả người Triều Tiên cũng trả tiền xăng tính theo đô la. Mặc dù giá chính thức cho 1 kg xăng hiện nay là khoảng 80 won Triều Tiên nhưng thực tế không ai trả như vậy.

Nữ Cảnh sát giao thông ở Triều Tiên
Không nơi đâu trên thế giới, nghề nữ cảnh sát giao thông lại bí ẩn và đặc biệt như ở Triều Tiên. Chính phủ Triều Tiên có quy định khá đặc biệt với nữ cảnh sát giao thông: chỉ được làm việc đến năm 25 tuổi, nếu lấy chồng thì phải lập tức bỏ nghề cảnh sát giao thông.
Nếu bạn là nữ và muốn trở thành một cảnh sát giao thông ở Triều Tiên, vậy bạn cần đáp ứng cả ba điều kiện dưới đây:
– Thứ nhất, đủ chiều cao, từ 1,65 m trở lên (Ồ, chắc chắn rồi!)
– Thứ hai, đủ thị lực (Tất nhiên là như vậy!)
– Thứ ba, đủ… xinh đẹp và chưa có chồng (Thật vậy sao???)
Đúng vậy, ngoại hình cũng là một yêu cầu, và còn là yêu cầu quan trọng. Tại sao? Câu trả lời đơn giản là: Cảnh sát giao thông cũng là “bộ mặt” của quốc gia!
Yêu cầu về nhan sắc làm nên nét thú vị của đất nước được gọi là ‘Triều Tiên bí ẩn’ này.

Nghiêm cấm phụ nữ mặc quần…. nơi công cộng
Quy định cấm phụ nữ mặc quần nơi công cộng được áp dụng ở Triều Tiên từ những năm 1970. Quy định này bắt nguồn từ việc Chủ tịch Kim Nhật Thành, nhà lãnh đạo tối cao và người thành lập nên Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên từng cho rằng: "Quần là để đàn ông mặc".
Thế là, ở Triều Tiên, bất kể là vào mùa xuân, hè hay thu, đông, phụ nữ đều hưởng ứng lời kêu gọi của vị lãnh tụ kính yêu, kiên quyết chỉ mặc váy chứ không mặc quần.
Nguồn tin giấu tên cho biết, nguyên nhân của lệnh cấm trên là do chính quyền Triều Tiên lo sợ sự lan tràn của nền văn hóa pop Hàn Quốc sẽ khiến phụ nữ nước này thích mặc các loại quần bó, hay các loại quần kiểu cách theo mốt mà theo các nhà chức trách Triều Tiên đó là biểu hiện của một "nền văn hóa dâm dục" và cần được loại bỏ.
Cảnh sát được cắt cử khắp Bình Nhưỡng để kiểm soát việc phụ nữ có mặc quần chốn công cộng hay không đặc biệt là với các sinh viên nữ.
Đặc biệt quần jeans là tối kỵ! vì nó đặc trưng cho văn hóa Mỹ, nó thể hiện hình ảnh không và bị coi là “hủ bại”

Chính sách quân đội trên hết
John Delury, giáo sư trợ giảng ở đại học Yonsei (Hàn Quốc) nói: “Khi họ thắt lưng buộc bụng, họ chỉ cắt chi tiêu quân sự sau cùng”. Ông nhắc lại nạn đói nghiêm trọng giữa thập niên 1990 khiến hơn 1 triệu dân Triều Tiên chết đói: “Khi ấy họ có cắt chi quân sự không? Không, họ không làm thế”.
Vào cuối giai đoạn đói, Bình Nhưỡng thông qua chính sách “Quân đội trên hết” của Cố Chủ tịch Kim Jong-in lúc ấy đặt ưu tiên hàng đầu là sức mạnh quân sự, nên chuyển hết nguồn lực kinh tế cho quân đội.
Ông Kim Jong-un tiếp tục theo đuổi chủ trương của cha ông, đẩy nguồn thu nhập hạn chế của Triều Tiên vào việc phát triển vũ khí. Ngay sau khi nắm quyền lực, ông Kim xác định chương trình VKHN là chủ trương hàng đầu của Triều Tiên.

Gặp lãnh tụ nhất định phải mang theo…. giấy bút
Ở Triều Tiên, dù là nông dân, trí thức hay tướng lĩnh, nếu đã gặp lãnh tụ, thì đều phải mang theo giấy bút, vì mọi lời nói của lãnh tụ đều là khuôn vàng thước ngọc, không được để phí.
Ông Kim Jong Un huấn thị các tướng lĩnh Triều Tiên về cách phóng tên lửa tấn công nước Mỹ. Bức ảnh được đăng trên báo Rodong (Triều Tiên) cuối tháng 3/2013 cho thấy các sĩ quan cao cấp đều chăm chú nuốt từng lời của lãnh tụ, trong tay sẵn sàng sổ và bút để ghi ghi, chép chép.
Lãnh đạo Bộ Công an Triều Tiên hẳn rất vinh dự khi được ông Kim Jong Un đến thăm và úy lạo tinh thần nhân ngày 1/5. Sổ và bút là thứ không thể thiếu để ghi lại những lời căn dặn của lãnh tụ.

Và còn những điều "kỳ lạ" gì nữa về Triều Tiên?
1. Sử dụng cần sa ở Triều Tiên là hoàn toàn hợp pháp. Tuy nhiên, phát tán tranh ảnh khiêu dâm, sở hữu kinh thánh hoặc xem phim Hàn Quốc thì có thể bị tử hình.
2. Tư tưởng chủ thể (Juche) là tư tưởng chính thống của nhà nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên và là sản phẩm trí tuệ của cố chủ tịch Kim Nhật Thành. Học thuyết này cho rằng con người là chủ thể trung tâm và quyết định tất cả mọi thứ trên đời này. Tại thủ đô Bình Nhưỡng có một tòa tháp cao 170 m mang tên Juche.
3. Khác với dương lịch và âm lịch mà chúng ta vẫn biết, người Triều Tiên sử dụng hệ thống lịch riêng gọi là “Lịch Chủ thể”, theo đó mốc thời gian không căn cứ ngày sinh của Chúa Giesu hay ngày phật đản mà dựa trên ngày sinh nhật của cố lãnh đạo Kim Nhật Thành, 15/4/1912. Như vậy, năm 2016 của chúng ta là “Năm 105” của người dân Triều Tiên.
4. Sân vận động May Day (hay còn gọi là sân mồng Một tháng Năm) là sân vận động lớn nhất thế giới với sức chứa 150.000 chỗ ngồi. May Day được xây dựng năm 1989 tại thủ đô Bình Nhưỡng và được tu sửa hoàn chỉnh vào năm 2014. May Day được xem là niềm tự hào của người dân Triều Tiên bởi nơi đây thường được chọn để tổ chức những sự kiện trọng đại của đất nước.
5. Khách sạn Ryugyong là một tòa nhà hình kim tự tháp cao 105 tầng ở thủ đô Bình Nhưỡng, từng đứng vị trí là khách sạn cao nhất thế giới trong 20 năm. Cái tên Ryugyong có nghĩa là Liễu Kinh. Khách sạn Ryugyong được xây dựng với nhiều mục đích sử dụng kết hợp bao gồm nhà hàng, phòng hội nghị, khách sạn với tổng số phòng lên tới 7.665. Tòa nhà có 3 cánh chìa ra ngoài, mỗi cánh dài 100m, rộng 18m với góc lệch 75 độ, đồng quy tại chóp của tòa tháp. Chóp này được cắt cụt, thay thế bằng một khối 8 tầng có thể quay được.
6. Vào những năm 50 sau chiến tranh, Triều Tiên cho xây dựng Kijong-Dong (làng Hòa Bình), một thành phố có thể nhìn thấy từ biên giới nhằm dụ dỗ người Hàn Quốc về sự phồn vinh của Triều Tiên. Thành phố này vẫn được lau dọn và tu bổ thường xuyên để giữ được sự sạch sẽ và xinh đẹp, nhưng không có người ở nên còn được gọi là "thành phố ma".
7. Máy tính ở Triều tiên sử dụng hệ điều hành riêng gọi là Red Star OS (Hệ điều hành Sao Đỏ), được phát triển bởi Korea Computer Center đặt tại thủ đô Bình Nhưỡng và dựa trên mã nguồn mở của hệ điều hành Linux. Red Star sử dụng trình duyệt có tên gọi là Naenara, một phiên bản chỉnh sửa của Firefox .
8. Người Triều Tiên không tổ chức sinh nhật vào ngày 8/07 và 17/12 vì đây là hai ngay mà chủ tịch Kim Il-Sung và Kim Jong-Il lần lượt qua đời.
9. Nhiều người nước ngoài biết Triều Tiên qua các vụ phóng tên lửa và chương trình hạt nhân. Nhưng không nhiều người biết, ở đất nước này rất thịnh hành một loại xe tải chạy bằng… củi.
Ô tô sử dụng năng lượng từ than đá và củi, nếu thế giới cạn kiệt dầu mỏ, thì không làm khó người Triều Tiên được?  Vì đơn giản tại Triều Tiên, thay vì xăng, dầu, người ta sử dụng than đá và củi để chạy ô tô

May 2, 2016

Chuyện lạ về những người không có não mà vẫn sống

Bộ não con người là một cấu trúc vô cùng phức tạp và bí ẩn mà khoa học chưa khám phá hết. Trong lịch sử y học thế giới đã từng ghi lại nhiều trường hợp sống mà không có não hoặc bộ não đã bị hủy hoại hoàn toàn. Thế nhưng họ vẫn sống và làm việc như những người bình thường khác.
Hôm nay lecangeneral xin mời các bạn xem một vài trường hợp kỳ lạ này mà có thể bạn chưa biết
Hiện tượng kỳ là này đã được đăng tải trên tạp chí y học Lancet của Pháp. Bác sĩ Lionel Feullet ở bệnh viện Timone – Marseille cho biết, ông đã vô cùng kinh ngạc khi phát hiện một người đàn ông 44 tuổi, đang sống bình thường như những người khác nhưng không bộ não. Người đàn ông này đã có vợ và 2 con, nhập viện vì lý do ông cảm thấy chân trái bị yếu. Sau khi chụp CT scan và cộng hưởng từ, bác sĩ không tìm thấy não (tức chất xám và chất trắng) trong hộp sọ của ông.
Thực tế người đàn ông này đã bị tràn dịch não từ khi mới 6 tháng tuổi. Như vậy, có thể trong một thời gian rất dài người đàn ông này đã sống với cái đầu rỗng. Bác sĩ Feuillet nói: “Sự thiếu não bộ đã không hề cản trở sự phát triển của ông ta”.
Điều gây sự chú ý là những trường hợp kỳ lạ giống như vậy không phải quá hiếm. Năm 1935, trong khi điều trị cho một sinh viên khoa toán Trường đại học Sheffield, Anh này hay bị ốm vặt. Khi chụp CT scan, giáo sư Lorber phát hiện người thanh niên này hoàn toàn không có não. Lẽ ra 2 bán cầu não phải lấp đầy hộp sọ với độ sâu 4 – 5cm, nhưng anh sinh viên này chỉ có 1mm mô não phủ trên đỉnh cột sống. Chẳng ai hiểu bằng cách nào mà anh chàng này vẫn sống bình thường và còn có chỉ số IQ tới 126, học rất giỏi, từng đạt học vị danh dự ngành toán học. Mãi đến năm 1970, người thanh niên này mới qua đời. Khi mổ tử thi, một lần nữa các bác sĩ đã vô cùng ngạc nhiên khi thấy anh ta không hề có não. Giáo sư Lorber cho biết ông đã gặp không ít trường hợp người không có bán cầu não mà vẫn sống và rất thông minh.
Bị tổn thương não nghiêm trọng nhưng vẫn sống
Một điều kỳ lạ nữa là có những người bị tổn thương não nghiêm trọng nhưng vẫn sống. Theo tài liệu lưu trữ y học, vào năm 1936 vua của xứ Bavaria ra lệnh xử tử Dietze von Schaumburg cùng 4 đồng phạm vì âm mưu nổi loạn. Theo phong cách hiệp sĩ, vua cho Dietze nói ra một điều ước cuối cùng. Trước sự ngạc nhiên của những người chứng kiến, Dietze yêu cầu toàn bộ tử tù xếp thành hàng, mỗi người cách nhau 8 bước và xin được chết đầu tiên. Dietze khẳng định dù không còn đầu ông vẫn có thể chạy qua mặt những người tử tù kia và nếu làm được như thế thì nhà vua hãy tha mạng cho những người còn lại. Nhà vua nghe xong liền đồng ý. Dietze quỳ xuống và đưa đầu vào máy chém. Đúng như lời nói, sau khi đầu rơi xuống, Dietze vẫn đứng dậy và chạy trước sự sừng sờ của mọi người. Dietze chỉ gục ngã khi chạy qua người cuối cùng trong hàng. Nhà vua buộc phải thực hiện lời hứa và tha chết cho những người còn lại.
Tạp chí y học New York, Mỹ vào năm 1888 cũng đã miêu tả một trường hợp sống sót kỳ lạ với một thủy thủ. Người thuỷ thủ này trong khi trèo lên cột buồm để buộc lại dây chằng đã sơ ý không nhận thấy rằng tàu sắp lướt qua gầm cầu. Thanh gầm cầu đã cắt đứt 5 – 6cm phần đầu trên của người thuỷ thủ. Anh ta được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Điều kỳ diệu là trong khi các bác sĩ đã hết hi vọng cứu chữa thì bỗng nhiên anh ta mở mắt ra và hỏi chuyện gì đang xảy ra với mình. Sau đó, anh ta còn rời bàn mổ và đòi quay về tàu để làm việc. Vô cùng kinh ngạc, các bác sĩ đã quyết định ghép lại phần sọ bị đứt cho anh ta dù bộ não đã bị tổn thương nghiêm trọng. Sau 2 tháng điều trị, anh chàng thủy thủ đã bình phục hoàn toàn và trở lại tàu làm việc bình thường. Dường như cái đầu đã mất gần hết não không hề ảnh hưởng đến công việc của anh. Thỉnh thoảng, anh chỉ cảm thấy hơi choáng váng nhẹ, còn thì vẫn hoàn toàn khỏe mạnh. Mãi đến 26 năm sau ngày bị tai nạn đó anh ta mới bị liệt tay và chân trái.
Vậy tại sao lại có một số người không có não hay bị tổn thương não nghiêm trọng mà vẫn sống như người bình thường trong một thời gian dài? Liệu có phải cơ thể họ đã điều khiển bằng hệ thống nào khác mà chúng ta chưa biết? Đã có nhiều cách lý giải về những trường hợp kỳ lạ này. Có giả thuyết cho rằng trong não bộ thường có một lượng chức năng dự phòng lớn tới mức, chỉ cần một vài tế bào còn sống sót lại cũng có thể giúp con người thực hiện toàn bộ các chức năng thay cho cả 2 bán cầu não bị thiếu. Một giả thuyết khác thì cho rằng con người chỉ sử dụng một phần rất nhỏ não bộ - khoảng 10%. Theo một số nhà khoa học, cơ thể con người có 2 hệ thống điều khiển. Một hệ thống gồm não bộ, hệ thần kinh (sử dụng tế bào thần kinh để truyền dữ liệu). Hệ thống kia dựa vào các tuyến nội tiết, sử dụng hormone hay chất sinh học để truyền thông tin.

Còn những người duy tâm thì tin rằng ngoài ý thức con người còn có linh hồn. Đó chính là một kiểu “kho dự trữ” chứa chương trình đảm bảo các chức năng của cơ thể từ hoạt động của hệ thần kinh tới quá trình khác nhau trong tế bào. Phân tử ADN nắm giữ thông tin tạo ra chương trình này. Ý thức chỉ là kết quả của chương trình đó. Hay nói một cách khác, đó là sự làm việc phức tạp của linh hồn. Rất nhiều biểu hiện liên quan đến khái niệm linh hồn đã được phản ánh và hiện tượng người không có não hay mất não mà vẫn sống là một bằng chứng.

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | Grants For Single Moms